140 likes | 324 Views
Khi bóng đêm vây phủ xuống đời, những dòng chữ của tôi biến thành màu sắc của những giọt lệ. Những dấu chấm phẩy mất đi nét quyến rũ và tim tôi trong niềm đau tuyệt vọng vẫn cởi bỏ được khi hoà cùng với một tâm hồn đầy dịu lắng. Vâng thi sĩ cũng biết khóc. Với tôi văn tự là sinh tồn
E N D
Khi bóng đêm vây phủ xuống đời, những dòng chữ của tôi biến thành màu sắc của những giọt lệ. Những dấu chấm phẩy mất đi nét quyến rũ và tim tôi trong niềm đau tuyệt vọng vẫn cởi bỏ được khi hoà cùng với một tâm hồn đầy dịu lắng.
Với tôi văn tự là sinh tồn một khi trong tim còn chứa đựng những dòng lệ nhỏ. Theo sắc thái của những vết thương đau, ấn tích của sự thái quá không định phân tôi cảm thấy đời mình sao mà băng giá khi thiếu vắng Người !
Tôi cảm nhận nỗi đớn đau của Người qua những dấu chấm cùng dòng chữ, những ngôn từ của tôi như lịm chết khi trái tim hãy còn đập nhịp. Đôi lúc tôi lo sợ ngay cả khi hạnh phúc chợt đến trong bất ngờ !
Tận đáy lòng Người vẫn luôn là bóng đêm, chỉ có sự ngơi nghỉ mới duy trì được những mộng mơ. Người tìm kiếm điều tai biến không may ngay lẫn cả Hạnh phúc của tuyệt đối
Bởi thế Người viết về cuộc đời mình bằng sự rộng mở của trái tim, cứ như để vuốt ve mảnh đời của tha nhân Người tự tìm sự dung tha cho lỗi lầm khi viết lên bài thơ khoắc khoải về nỗi âu lo sợ hãi
Đôi khi tôi mất đi sự cảm hứng cầm đến cán bút , nhưng khi tôi nghĩ thật nhiều về Người tôi chối từ ngay việc gấp sách. Thế là tôi tự thả lõng hồn mình như lúc khẩn nguyện trước Người để cầu xin.
Với con tim vỡ nát nhưng chứa đượm tình yêu, đôi khi tôi tìm được nụ cười để không phải rủa nguyền cho định mệnh. Đời tôi như lịm tắt kể từ ngày Người bỏ ra đi .....
Vâng thi sĩ luôn khóc cho Tình yêu ! Claire De La Chevrotière Dich gia: KIM HOA